http://thichdapxe.blogspot.com

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

TIỀU PHU VÀ NGƯ PHỦ


Ở một làng nọ ven sông ,họ làm bạn với nhau từ dạo còn chăn trâu đuổi bướm ,lớn lên mỗi người theo đuổi một nghề .Họ có tên cha mẹ đặt cho nhưng khi trưởng thành họ gọi tên nhau theo nghề riêng của mỗi người . Số phận mang đến cho hai người hai nghề khác nhau ,người trên bờ người dưới nước . Anh chàng trên bờ làm nghề đốn củi được gọi Tiều Phu (hay còn gọi là Tiều). Anh chàng làm nghề sông nước gọi là Ngư Phủ ( thường gọi là Ngư).
Vừa rồi Tiều dành dụm tiền bán củi mua được một cái xe đạp mới , hối hả đạp ra mom sông .
-                      +     Bớ… Ngư Phủ đâu rồi , ra ta cho xem vật thể lạ.
Ngư lồm cồm bò ra khỏi nhà thuyền hóng lên .
-                       +    Cái gì mà chưa sáng ra đã lạ với quen hả ông Tiều Phu đốn củi kia.
Tiều vổ vổ vào yên xe của mình :
-                     +     Mở to mắt ra mà nhìn đi lão Ngư,mới tậu đấy , ngon chưa?
-                     +     Ha ha ha … tưởng cái giề hơn 50 tuổi đầu mới kiếm được cái xe đạp còm ,người ta bây giờ sắm xe bốn năm bánh , điều hòa chạy vo vo , mưa không đến mặt nắng không đến đầu chưa ăn ai .Cái của ông là… Muỗi nhé .
-                    +    Ông lạc hậu bỏ mẹ ,cái này gọi là thể thao là vận động cơ thể ,ngõ hầu tránh các bệnh tiểu đường ,gút, tim mạch đấy hiểu chưa cái lão Ngư suốt ngày khoanh tròn trong thuyền chân vòng kiềng.
Ngư Phủ đứng phắt dậy , tay chống nạnh ra oai.
-                      +      Này này ông đừng chạm đến nỗi đau của tôi , nói cho ông hay con người sống chết có số có má ,mấy chục năm tôi làm nghề này cứ ăn xong là xoa bụng nằm ngủ chẳng thấy tiểu đường tiểu điếc , tim mạch tim miếc con mẹ gì , một ngày đẹp trời nào đó ông mà cứ đi lông ngông ra đường mấy con ma tốc độ nó phóng xe bốn bánh,nó làm cái độp coi như xong ,thôi đây chả dại .
-                        +     Chả trách mà ông cứ phải mang cái bụng chửa mười mấy năm không đẻ , chắc là mang thai Thánh Gióng,nói chuyện với ông thà về nhà tâm sự với con sư tử ở nhà cho nó lành.
-                        +      Ha ha ha …thua chưa mà tôi nói cho ông hay người ta bây giờ đi đốn củi bằng cưa máy ,đem xe công ten nơ đi chở củi chứ không ai còn đi kiếm củi bằng con dao cùn với đôi quang gánh như ông thì có đến đời mộc thất cũng không có xe bốn bánh mà đi đâu Tiều phu à.Đừng có làm oai với ta nhé hô hô hô.
Bị cụt hứng Tiều Phu lóc cóc đạp xe về , ô lạ quá sao mọi người đi đường cứ nhìn mình như gặp tài tử hay ca sỹ nổi tiếng vậy nhỉ ? về gần nhà gặp ngay bà xã trước mặt , Tiều cười toét miệng khoe .
-                        +         Em ơi, em có thấy mọi người cứ trố mắt nhìn anh ngưỡng mộ không ,xì mấy cái xe bốn bánh thô bỏ mẹ chạy lại kêu ầm ầm ai mà thèm nhìn chứ .
Vợ Tiều:
-                         +       Này ông có bị thần kinh không vậy , người ta nhìn ông chứ không  phải nhìn cái xe đạp của ông ,nếu ông thích sống kiểu tay lái nghịch thì sang nước Anh mà sống nhé ,ở đây đi đường ông phải đi bên phải ,đi như ông vừa rồi có ngày lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân đấy biết chưa.
Tiều Phu giật bắn người thôi bỏ mẹ chưa,từ nãy đến giờ mình toàn đi bên trái may mà chưa gặp con ma tốc độ nào,Thất kinh!
Dưới đây là xe của Tiều Phu và ngôi nhà Thuyền của Ngư Phủ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét